Tây Ngụy Văn Đế

Tây Ngụy Văn Đế (西魏文帝) (507–551), tên húy là Nguyên Bảo Cự (元寶炬), là một hoàng đế của triều đại Tây Ngụy trong lịch sử Trung Quốc. Năm 534, Nguyên Bảo Cự, khi đó là Nam Dương vương, đã theo em họ Hiếu Vũ Đế chạy trốn từ kinh thành Lạc Dương đến Trường An sau khi Hiếu Vũ Đế bất hòa với tướng Cao Hoan. Tuy nhiên, mối quan hệ giữa Hiếu Vũ Đế và tướng Vũ Văn Thái (là người ông ta đang phải dựa vào) cũng đã sớm trở nên xấu đi, và khoảng tết năm 535, Vũ Văn Thái đã hạ độc giết chết Hiếu Vũ Đế, đưa Nguyên Bảo Cự lên ngôi (tức Văn Đế). Đến năm 534, Cao Hoan lập Nguyên Thiện Kiến làm hoàng đế (tức Hiếu Tĩnh Đế), do đó lập ra triều Đông Ngụy, Văn Đế vì thế được coi là hoàng đế đầu tiên của Tây Ngụy, Bắc Ngụy chính thức bị phân chia. Mối quan hệ giữa Văn Đế và Vũ Văn Thái có vẻ là thân mật, song Văn Đế không có nhiều quyền lực trên thực tế.

Tây Ngụy Văn Đế

Thân mẫu Dương thị
Kế nhiệm Tây Ngụy Phế Đế
Tên thậtNiên hiệuThụy hiệu
Tên thật
Nguyên Bảo Cự (元寶炬)
Niên hiệu
Đại Thống (大統) 535-551
Thụy hiệu
Văn Hoàng đế (文皇帝)
Tiền nhiệm Bắc Ngụy Hiếu Vũ Đế
Thê thiếp xem văn bản
Triều đại Tây Ngụy
Hậu duệHậu duệ
Hậu duệ
xem văn bản
Trị vì 535 – 551
Sinh 507
Mất 551
An táng Vĩnh lăng (永陵)
Thân phụ Kinh Triệu vương Nguyên Du (元愉)